1 Nhưng Chúa Hằng Hữu sẽ đoái thương nhà Gia-cốp. Một lần nữa, Chúa sẽ chọn Ít-ra-ên như tuyển dân của Ngài. Chúa sẽ cho họ được định cư tại quê hương mình. Nhiều ngoại kiều sẽ hiệp với nhà Ít-ra-ên. 2 Các nước trên thế giới sẽ giúp dân của Chúa Hằng Hữu hồi hương, và những ai đến sống trên đất họ sẽ phục vụ họ. Những ai đã bắt Ít-ra-ên làm tù binh sẽ bị bắt làm tù binh, và Ít-ra-ên sẽ thống trị những thù nghịch từng áp bức họ.
3 Trong ngày phước hạnh ấy, Chúa Hằng Hữu sẽ cho dân Ngài an nghỉ, không còn đau khổ, bối rối, và bị chủ nô đày đọa nữa, 4 các con sẽ hát bài ca này về vua Ba-by-lôn:
“Người quyền lực sẽ bị hủy diệt.
Phải, sự bạo ngược của ngươi sẽ chấm dứt.
5 Vì Chúa Hằng Hữu đã bẻ cây gậy của kẻ ác,
và cây trượng của bọn thống trị.
6 Là kẻ đã đánh đập các dân không ngừng,
và bạo ngược thống trị các nước trong cơn giận dữ
với sự ngược đãi hà khắc.
7 Nhưng cuối cùng thế giới đều nghỉ ngơi và an bình.
Bấy giờ mọi người cất tiếng hoan ca!
8 Cả đến các cây cao to nơi rừng xanh—
là cây thông và bá hương Li-ban—
cũng phải cất tiếng hát reo mừng:
‘Từ khi ngươi ngã xuống,
không ai còn lên đốn ta nữa!’
9 Trong nơi của cõi chết xôn xao khi ngươi đến.
Các âm hồn của các lãnh đạo trên thế giới
và các vua hùng mạnh phải đứng dậy để gặp ngươi.
10 Tất cả đều hỏi ngươi:
‘Bây giờ ngươi cũng yếu ớt như chúng ta!
11 Sự hùng mạnh và quyền lực của ngươi đã bị chôn với ngươi.
Âm thanh của đàn hạc trong nơi ngươi sẽ ngưng.
Giòi sẽ làm đệm ngươi,
và sâu bọ làm mền đắp.’
12 Hỡi sao mai, con trai của rạng đông,
sao ngươi từ trời ngã xuống!
Ngươi đã bị ném xuống đất,
ngươi là kẻ hủy diệt các nước trên thế giới.
13 Ngươi tự nhủ trong lòng:
‘Ta sẽ lên trời và sẽ đặt ngai ta trên các ngôi sao của Đức Chúa Trời.
Ta sẽ ngự ngai ta trên núi tụ tập đông người,
trên những nơi cao nhất của phương bắc.
14 Ta sẽ lên cao hơn các đám mây
và ta sẽ như Đấng Chí Cao.’
15 Nhưng trái lại, ngươi sẽ bị đem xuống cõi chết,